Điều quan trọng là chúng ta biết mở rộng kho kinh nghiệm trong cuộc đời mình. Không phải chính thực tại thúc đẩy chúng ta, mà là nhận thức của chúng ta về thực tại. Lời nói lung lay, gương bày lôi cuốn.
Đôi khi chúng ta coi cảm xúc của mình như những người em họ thấp vế so với trí khôn của chúng ta và không coi chúng có giá trị gì. Cũng có thể chỉ là vì anh liên tục tập trung vào một tiêu điểm là câu trả lời cho câu hỏi nóng bỏng của mình. Có ngay hành động để đến với người khác và thiết lập tương quan với họ.
Câu trả lời của tôi thật đơn giản: tôi đã học được cách trang bị cho mình một nguyên tắc mà bây giờ tôi gọi là tập trung năng lượng. Nhiều trong số những kinh nghiệm này được tổ chức để hổ trợ các niềm tin của bạn, để làm bạn chắc chằn về ý nghĩa của một điều gì đó. Từ đó trở đi, tôi không bao giờ nếm dù chỉ một ngụm bia.
Quả đúng là nếu chúng ta dành đủ thời gian để cắt đứt một thói quen, chúng ta sẽ có sự đổi mới. Điều chủ yếu không phải là kiếm được thật nhiều tiền, mà là thay đổi những niềm tin và thái độ của bạn đối với tiền bạc, để bạn nhìn nó như phương tiện để cống hiến, chứ không phải là mục đích tối hậu và duy nhất của hạnh phúc. Tôi cũng có cảm giác thỏa mãn vì biết rằng khi sống những trạng thái này - sống trung thực với chính mình - tôi thực hiện đúng các giá trị của mình trong lúc đó.
Elvis không thể tự mình uống thuốc, vì thế người giúp việc phải bỏ thuốc vô miệng anh ta, rồi từ từ đổ nước vào để cho viên thuốc trôi xuống. "Không phải những biến cố dệt nên cuộc đời đã xác định cách cảm nghĩ và hành động của tôi, mà đúng hơn, chính là cách tôi cắt nghĩa và đánh giá các kinh nghiệm cuộc đời của tôi". Hãy nhớ câu tục ngữ,"Trăm hay không bằng tay quen".
Nhưng nếu bạn tự gánh lấy trách nhiệm hiểu biết nền tài chánh của mình, bạn có thể bắt đầu điều khiển số mệnh của mình. Trên đời, có rất nhiều người biết phải làm gì, nhưng ít người thực sự làm điều họ biết. Nhưng một hôm anh nhận ra điều này: anh không được hạnh phúc bao nhiêu! Nhiều người ghét anh ta vì vẻ kênh kiệu và hống hách của anh ta.
Tại sao? Rõ ràng chúng ta có đủ tài nguyên, nhưng có một điều gì đó bị sai khủng khiếp, không chỉ qua cách thức phân phối lương thực của chúng ta, mà còn qua cách thức chúng ta sử dụng các tài nguyên của mình. Mùi vị của thuốc bắt đầu làm anh buồn nôn. Nhiều người sẽ nói, "Đợi bao giờ có tiền tôi sẽ bố thí".
Nếu chúng ta không coi những thất bại như một đòn bẩy để thay đổi phương pháp của mình, mà coi nó như một vấn đề cá nhân, một khuyết điểm thuộc cá tính của mình, thì chúng ta sẽ bị nản lòng ngay. Bài học quan trọng nhất chúng ta học được nơi đời sống là cái gì đem lại niềm vui và cái gì đem đến nỗi đau. Một cách đơn giản để cắt đứt một thói quen là gạt bỏ những cảm giác gắn liền với thói quen đó trong tâm trí chúng ta.
Tại sao? Là vì ở một mức độ nào đó, bạn nghĩ rằng hành động vào lúc này sẽ gây cho bạn nhiều đau khổ hơn là để chờ đó. Hãy vui đùa như trẻ thơ. Nếu bạn ăn hết 100 con gián thì sẽ được thưởng 1000 đô-la, liệu bạn có ăn không? tại sao có hay tại sao không?
Tuy nhiên cách lan tỏa quan trọng nhất lại là công bố cho chính bản thân bạn. Kinh nghiệm của anh đã cống hiến cho họ mẫu gương đủ vững vàng để tạo nên nơi họ niềm tin chắc chắn rằng chính họ cũng có khả năng làm"điều không thể". Sự chống đối xảy ra khi bạn cảm thấy khó chịu hay hơi xa cách người kia.