Loncave

Thử nghiệm cắm trại ở nhà với anh kế trước khi sẵn sàng đi du lịch

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi. Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra. Nhưng lại thấy buồn nôn.

    Phố phường quanh nhà lại bình thường. Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái. - Đó là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn, ông ạ.

    Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…). Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài. Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh.

    Chị út là người bạn học lớp một với tôi. Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Đó là cái con người có thể làm được nếu biết diệt dốt.

    Nếu giờ này tôi ở nhà, mọi người chắc đã yên tâm ngủ. Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc. Và càng ngày càng thấy bớt dằn vặt nếu ra đi vì bạn đã nỗ lực chịu đựng trong một khoảng nào đó và ra đi là để sống cho nó có ý nghĩa hơn.

    Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo. Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. - Tôi biết ông sợ làm tổn thương đến vợ ông.

    Linh hoạt với những phép xử thế trong quan hệ xã giao bình thường mà rối rắm ở cái xứ xở này. Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết. Bác thường trở nên nhỏ bé, ngượng ngập và ngơ ngác trước những vật phẩm hay công nghệ của thế giới hiện đại.

    Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì. Mà tôi đợi nhiều năm nữa thực tế trả lời. Đó là lúc bạn xác định được cuộc chiến, cuộc chơi.

    Đời sống cần những đột biến. Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu. Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết.

    Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%. Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ. Rồi lao đầu vào sáng tác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap