Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ. Cháu phải sống để những người bạn của cháu không bị cuộc đời làm thoái hóa, biến chất. Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm.
Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế. Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó. Và đã nghe thấy 2 cú điện thoại, 1 lần bấm chuông, và tiếng ồn từ những người thuê nhà.
Ta không phải là tên sát nhân. Chả muốn viết tí nào. Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy.
Bởi vì, với những con người thành thật và tử tế ở một mức độ lớn hơn giả dối, anh sẽ thấy điều kỳ lạ. Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí. Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia.
Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này. Mới dám nửa đùa nửa thật như thế. Tôi có làm gì ám muội đâu.
Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa. Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt. Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt.
Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình. Họ không thừa nhưng cũng không quá thiếu. Không biết thanh minh thế nào.
Tôi cất tờ giấy vào cặp. Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại. Được một thời gian lại lẻn sang quán nước cạnh nhà hút.
Có thể em muốn thế trong những lúc cô đơn. Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc. Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).
Là dông dài, là ngắn ngủi. Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.