Loncave

Em nữ sinh rủ thầy giáo về nhà địt nhau

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi chưa làm thế bao giờ. Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.

    Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương. Nhưng đó là chuyện lâu rồi. Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu.

    Chỉ biết mình mãi mãi lăn. Nhưng thế tại sao ta không sướng? Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc.

    Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt. Bạn dường có hai con đường trước mặt: Học tiếp đại học và đi bên nghệ thuật. Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.

    Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác. Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật. Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái.

    Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân. Tôi không thích mèo. - Vậy mà tôi cứ định sẽ làm cho ông phải xấu hổ cơ đấy.

    Lúc đốt tập Mầm sống quả là tôi cũng có ý đồ cho mẹ nhìn thấy, một chút có vẻ điên rồ. Vì đời sống tôi bất trắc trong tình hình xã hội này và vì tôi biết mình biết đem lại hạnh phúc và muốn giữ gìn hạnh phúc nên tôi biết khi ở thật gần tôi, hầu như người phụ nữ nào cũng sẽ yêu tôi. Tôi tống vào thùng rác.

    Em biết tính cháu không thích đến ở nơi lạ. Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất. Ông anh chuyển sang bể nóng.

    Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi. Mẹ tôi đi về phía bên kia. Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội.

    Theo một cách của riêng em. Đôi lúc, định kiến giúp phong phú không bị lợi dụng biến thành một thứ rỗng tuếch, sa đọa. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap