Nó thật xấu xa! Đó là thứ đáng khao khát nhất nhưng cũng khó có được nhất trên cõi đời này. Thế nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả. Ngoài tiền bạc, gia đình tôi còn được thừa hưởng một nhà máy dệt đang rất ăn nên làm ra.
Những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ đã rơi xuống. Khi cha tôi mất đi, tôi thay ông quản lý nó. Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm.
- Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi. Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát. Tôi chẳng có ý gì cả.
Sáng sớm hôm sau khi vừa tỉnh giấc, Nott - hiệp sĩ khoác áo choàng đen - đã sẵn sàng bắt đầu cuộc tìm kiếm của mình. Khi đã lên tới đỉnh, chàng ngồi xuống lướt tầm mắt về phía đường chân trời xa xăm, hi vọng tìm thấy một nguồn cảm hứng đấy. Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi.
Nếu trong những điều kiện sẵn có như hiện nay mà Cây Bốn Lá thần kỳ không thể nào mọc lên được thì điều tốt nhất cần làm bây giờ là tìm ra những điều kiện cần thiết giúp cây bốn lá mọc được". Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần. Ngươi đã từng thấy vũng nước nào trong khu rừng này chưa? Mà cây bốn lá thì cần rất nhiều nước.
Không ai gặp ai, ngay cả ở những nơi họ nằm nghỉ hay cho ngựa dừng chân uống nước. Nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy sự nhú mầm, khai sinh của một loài cây bốn lá hay một loại cây nào cả. Thật không dễ dàng gì cho ông khi phải một lần nữa nhớ lại tất cả những chuyện này.
một cây bốn lá may mắn đang dần nảy mầm. Nott vội vàng nhảy lên ngựa và biến mất trong màn đêm đen tối của khu rừng, phi như bay về phía cung điện của nhà vua. tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn.
Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích. Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc vào ngày mai.
- Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không? Ngươi lúc nào cũng chờ đợi người khác mang đến may mắn cho mình. - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ?
- Tôi đoán cậu nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện vớ vẩn. Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Dường như cách dễ dàng nhất bây giờ là theo chân Nott rời khỏi khu rừng để khỏi phải đối diện với một tình huống khó xử.