Trong trường hợp này, Jakob Schneider - chuyên gia tâm lý người Đức - đã đưa ra một lời khuyên hữu ích là hãy xem tài sản thừa kế như là một món quà. Hầu hết mọi người đều lãng phí rất nhiều thời gian để mong mỏi rằng cuộc sống sẽ khác đi. Nếu không chịu trả cho người khác những gì mà người ta đáng được nhận thì bạn cũng sẽ không nhận được những điều mình đáng được hưởng.
Tranh biếm họa về mẫu người số Bảy là một nhân vật vui nhộn, khôi hài (thường xuất hiện với mái tóc xoăn của một đứa trẻ), người không thích bị bó buộc ở một vai trò nhất định nào. Họ là những người mà bạn đã từng yêu và cũng đã quên lãng. Đừng cố gắng giải quyết nó qua điện thoại; một trong hai bên luôn có thể kết thúc cuộc trao đổi bằng cách gác máy.
Hãy nghĩ về điều này: bạn và mẹ vẫn có rất nhiều điểm tương đồng, hai người chỉ có một điểm nào đó không giống nhau mà thôi. Theo một dịch vụ tư vấn khách hàng ở Bavaria, các khách hàng cá nhân bị mất khoảng 800 euro mỗi năm từ tài khoản của họ cho những khoản không cần thiết, chẳng hạn như những khoản đóng góp không thích đáng cho các hiệp hội mà họ đã rời bỏ, hoặc những khoản quyên góp cho các tổ chức mà họ đã không còn là thành viên từ lâu. Những người luôn bị ám ảnh bởi chiếc đồng hồ vào buổi sáng sẽ đặt cơ thể và tâm trí mình vào trạng thái: "Nhanh nữa! Nhanh nữa lên!".
Đối với số Một, cơn giận chủ yếu hướng vào bên trong. Đừng cố gắng bù đắp cho việc thiếu ngủ bằng cách ngủ thật nhiều bởi nó có thể khiến bạn u uất và thờ ơ. Những người ấy đã quên rằng nhân vật vĩ đại ấy đã trải qua mười bốn năm cuối đời trên một chiếc xe lăn.
Hãy tháo đồng hồ đeo tay của bạn ra. Nhu cầu có được một bộ sưu tập của riêng mình là một nhu cầu chính đáng và hoàn toàn xứng đáng để bạn bỏ thời gian và công sức. Nếu bạn chuẩn bị có một ngày đặc biệt khó khăn, hãy thức dậy sớm hơn thường lệ và đi lang thang qua những không gian thoáng đãng khoảng nửa tiếng đồng hồ.
Bạn có quyền đưa ra những quyết định phi lý. Khi tham gia huấn luyện cho các nhà quản lý về chất lượng tổng quát, cố vấn kinh doanh người Thụy Sĩ - Samuel Brunner - đã nhấn mạnh: "Chỉ tốt đủ mức cần thiết" và không cần tốt hơn như thế. Dưới đây là những sự chống đối thường xảy đến với mô hình chín đỉnh.
Phương pháp đơn giản hóa: Hãy mời các chuyên gia có thể giúp đỡ bạn tham dự một buổi họp chuyên sâu để họ hiểu hơn về công ty của bạn cũng như các nhân viên trong công ty. Hiếm có chủ đề nào lại có thể gây căng thẳng và sửng sốt như các bản kê khai chi phí của những chuyến công tác. Vấn đề: Bạn thích lang thang trong văn phòng hoặc những nơi khác gần phòng làm việc của mình để suy ngẫm khi có vấn đề cần giải quyết.
Hãy xem một chương trình, rồi nghỉ xả hơi. Cuối cuộc họp, người thư ký sẽ đọc to bản ghi chú ấy (Việc này sẽ thay thế cho việc "phê chuẩn biên bản" rất tốn thời gian, công sức), sau đó người ấy sẽ sao chúng ra và phát cho tất cả mọi người tham gia cuộc họp. Phòng ngủ thường là nơi cấm kỵ đối với các vị khách.
Ở tầng thứ tư, bạn nhận ra trong mình có một cảm giác thân thuộc nhưng lại chưa từng được biết đến trước đây. Hãy dành thời gian để tất cả những khái niệm ấy được yên vị trong tâm trí bạn và vài ngày sau, hãy đọc lại chúng thêm lần nữa. Để hợp pháp hóa cơn giận của mình, họ tìm kiếm nguyên nhân và những người có trách nhiệm để đổ lỗi.
Giải pháp đơn giản hóa: Hãy hạ thấp các tiêu chuẩn của bạn xuống. Bạn sẽ phát hiện ra rằng những công việc chán ngấy cũng có thể trở thành những bài tập mang lại sự tỉnh táo. Hãy nghĩ về điều này: bạn và mẹ vẫn có rất nhiều điểm tương đồng, hai người chỉ có một điểm nào đó không giống nhau mà thôi.