Loncave

Sung sướng với em gái ngành thon gọn cực phê

  • #1
  • #2
  • #3
  • Con người? Họ là ai? Đồng chí công an ấy, người trông xe kia. Cái bướu ở lưng lồi lên. Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ.

    Nó cũng như tình yêu thương. Đêm nay viết, ngại thay bút mới. Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.

    Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan. Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin. Tôi ngồi trong nhà nghe bác mắng chị ngay sát vách, lòng đầy lo lắng và cả buồn nữa.

    Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay. Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta. Sẽ mệt và bức bối khi muốn giữ mình lành mạnh trong môi trường bên cạnh những đồng đội có vẻ tử tế, cũng có không ít những thằng đồng lứa hoặc lớn hơn chỉ biết ăn, tập, chửi bậy, chơi bẩn và cưa gái.

    Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình. Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây? chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy

    Ê này tôi, cười ít thôi chứ. Giữa quãng ấy, nó còn vận động. Hoặc… Nói chung vậy thôi.

    Nhưng bạn sẽ phán xét những lời nguyền rủa của một bộ phận trong số họ. cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòa Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn.

    Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn… Q của lí trí không tự an ủi được. Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế.

    Không cất đấy, làm gì được nhau. Thật ra sự thể có cái gì đâu, mọi người lo quá làm khổ nhau. Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế.

    Về nhà, bác bảo cháu: Cháu lành quá. Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn. Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap