Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng. Ôi chao! Những người khách viễn du vẫn thường nói là chúng ta đang sống trong một vương quốc giàu có nhất trên thế gian, nhưng tiếc thay, cả hai chúng ta không nằm trong số những người giàu có. Công việc này cũng giống như bạn đang trả tiền thuê nhà hàng tháng vậy.
– Quan tể tướng trả lời – Nó không ở lâu trong những cái túi nhỏ bé của dân nghèo mà nhanh chóng chạy vào nằm yên trong hòm của những người giàu có. Hỡi Arkad! Hãy nói cho ta rõ bí quyết nào để con người trở nên giàu có? Bí quyết đó có thể truyền dạy cho mọi người được không? Không gian như chùng xuống, không một ai lên tiếng trả lời.
- Trở về Babylon, với tình cảnh nợ nần chồng chất như thế, ông đã xoay xở như thế nào, hỡi ngài Dabasir đáng kính? - Một thực khách hỏi. – Anh lắp bắp một cách yếu ớt. “Hãy bảo vệ và phát triển tài sản của bạn bằng cách đầu tư vào những nơi an toàn, đáng tin cậy, với lãi suất cao nhất có thể được”.
Ngoài ra, anh ta còn bộc lộ ra là một người buôn bán rất tệ nhưng lại tiêu pha vô độ. - Tại sao chỉ có một ít người kiếm được nhiều vàng và trở nên giàu có như thế? Anh thấy đấy, Rodan! Vàng là hàng hóa của người làm nghề cho vay tiền.
Vì vậy, nếu giống như lần trước, bà Sira không cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy. - Xin ông đừng nói nữa! – Hadan Gula chen vào – Cháu không muốn ông bêu xấu ông của cháu bằng những lời dối trá như thế không hề là một nô lệ! Nhưng tôi đã nhanh trí đề nghị với ông ấy:
Một lát sau, bà thở dài và cất tiếng nói: Nhưng để tận dụng được sự ưu đãi này, những người kỹ sư thời Babylon cổ đại đã phải nghiên cứu và thực hiện một công trình vĩ đại nhất thời bấy giờ. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy.
Anh ta chỉ muốn có thật nhiều tiền để tiêu xài. Các bà vợ có thể trồng trọt thêm cây trái, rau cải để cải thiện những bữa ăn, con cái của bạn sẽ được vui chơi ở những nơi sạch sẽ, an toàn. Anh Rodan à! Bây giờ, anh đã may mắn sở hữu được năm mươi đồng tiền vàng.
Nếu bây giờ chúng ăn, chúng sẽ như thế nào nhỉ? Chúng sẽ đánh nhau bất kể sống chết để tranh giành miếng ăn mà không cần biết tới ngày mai sẽ như thế nào. Hai tai của tôi chắc hẳn đã nghe nhầm đấy chứ, phải không anh Rodan? Do vậy, người nghèo càng nghèo thêm, và người giàu càng giàu thêm.
- Anh cho rằng, ý chí mạnh mẽ có thể giúp ta nâng bổng một vật nặng mà ngay cả con lạc đà cũng không thể mang nổi ư? Theo tôi, sức mạnh ý chí không gì khác hơn là theo đuổi đến cùng mục tiêu công việc của mình. Có phải thế cậu Tarkad? – Người bạn đến từ Syri nói tiếp.
Theo hai người thì so với ngựa của họ, con ngựa kia chỉ là một con lừa nặng nề chậm chạp. Tuy nhiên, con cảm thấy mình không thể hòa nhập với bọn họ được, nên phải ngồi riêng Không một ai ở thành Babylon này có tài làm cho những giai điệu trở nên ngọt ngào hơn anh.