Và hiện sinh là một thứ mà những kẻ cầm quyền rất khoái. Bởi nó đem lại một bản lĩnh sơ sơ trước khi bạn bị vứt ra giữa dòng hoang mang. Tôi dẫn ông anh vào chỗ xông hơi.
Thế là bạn quên nó đâu có quyền gì mà cấm bạn chọn cả hai hoặc chả lựa chọn gì cả. Mệt nhưng tôi không có quyền sở hữu mình để cho mình hồi phục. Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.
Cũng chẳng ngạc nhiên lắm. Đến lớp để bác yên tâm và không vặn hỏi sáng nay đi đâu?. Ngần ấy năm không ngửi thấy mùi gì, thật khổ.
Vì nó sẽ chóng hết lắm khi bạn thấy sự thương cảm đã nhàm, những cảnh đời éo le càng ngày càng hiện lên dày đặc và rõ ràng hơn với đôi mắt rách mất lớp màng ngây thơ. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển. Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ tới nàng.
Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối. Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả. Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm.
Tất nhiên là không nên để điều đó xảy ra. - Còn tôi không tin vào sự thành thật của ông. Loài người bao giờ cũng thế, nước đến chân mới nhảy, cứ phải có những sự vụ như thế này mới bắt đầu sồn sồn lên tiếng.
Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Có người quay lưng lại ngắm hoa. Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.
Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Nhà văn hài lòng với cái giá ấy. Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết.
Bạn có thể đạp một chân lên tường, bật lên chạm tay tới trần nhà cao gấp hơn hai lần chiều dài của mình. Phải có luật để người ta không tha hồ sát thương nhau. Con chào bố mẹ đi rồi lên học bài.
Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi. Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được? Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác.