Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài. đừng gây cho người đối diện cảm giác khó hiểu và khó chịu. Còn bây giờ, đừng gọi bác sĩ tâm thần đến khám cho tôi khi tôi mách với bạn cách thức thứ ba này nhé.
Bạn có ngạc nhiên không khi tất cả những thương gia thành công mà tôi biết đều là những người có tài ăn nói? Trong chương này tôi sẽ nói về những nguyên tắc cơ bản mà tôi đã học hỏi từ họ cũng như những kinh nghiệm của riêng tôi. Nhưng cái vụ này thì… Anh có lời nào muốn nói không? Trời ạ, nếu có một con ma vô hình lọt vào thao túng thị trường chứng khoán, ắt hẳn sẽ biến một kẻ vô gia cư hóa thành tỷ phú giàu cỡ Bill Gates chứ chẳng chơi.
Tôi không dè dặt đâu và nếu chịu tiếp chuyện với tôi, bạn sẽ thấy tôi cởi mở lắm đấy. Quan điểm về chính trị của Ted giống như nhiều người khác, trong đó có tôi. Chỉ có năm từ, rõ ràng, rành mạch: Đây là nghề phát thanh!
Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả. Các bạn sẽ thích nó ngay. Những con ngựa sung mãn khác vượt hẳn Apple Tree.
Sau khi tin đến tai thầy hiệu trưởng, tiến sĩ Irving Cohen, thầy đã gọi điện thoại đến nhà Moppo và dĩ nhiên số điện thoại này không liên lạc được. Vấn đề ông nêu ra tạo nên một không khí tranh luận sôi nổi. Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch.
Anh chàng giậm chân thình thịch, cụp tay lên miệng làm loa rồi hét toáng lên: Moppo! Moppo! Về nhà ngay! Cậu… đang chết!. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy. Nhất là khi họ bị động vì sự quá nổi tiếng của anh ấy (hay cô ấy).
Nếu ai hỏi bạn câu này thì bạn sẽ làm gì? Cố gắng nghĩ đến một cái tên. Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào. Chín giờ sáng, chương trình Don McNeils Breakfast Club đang được phát thanh bắt từ làn sóng của đài ABC.
Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào. Giả sử một vị thần ban cho bạn phép tàng hình thì bạn sẽ làm gì? Đề tài này được đưa ra bàn luận trong một lần tôi có dịp đến tham dự buổi họp mặt của nhóm Mensa. Khi thấy dáng vẻ của ông, bạn không thể nghĩ đây là ông bầu của một đội bóng vừa thảm bại.
Sinatra nói, Không, dĩ nhiên là không rồi. Tất cả chúng tôi đều bị sốc, vài người thổ lộ nỗi bàng hoàng. Lần nọ trên radio, tôi hỏi một khách mời rằng: Ông có mấy con rồi?.
Chưa có ai từng kết luận về trách nhiệm của một tổng thống hay hơn mấy từ này của Truman: Đồng đôla dừng lại tại đây (*), ông quả thật là một người ăn nói tuyệt vời. Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng.