Có khi thấy được sự phản động hiện ra ngoài nữa, tất cả cơ thể chống cự lại, không chịu có thái độ "bằng lòng". Chúng ta cũng có thể nhận lỗi với người khác nữa, nếu họ biết ngọt ngào, khôn khéo nghe ta nói. Những giờ sống bên cạnh bà vợ đứng tuổi đó là những giờ êm đềm nhất trong đời ông.
Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông. (Gởi ngay cho ông! Cả gan thiệt! Cũng không thèm thêm câu: nếu không làm phiền ông nữa!) "Ông trả lời gấp, tức là lợi chung cho chúng ta. Đó là cơ hội tối hậu để được mối hàng hay không.
Tôi yêu khán giả của tôi", vừa tiến ra ngoài sân khấu. Bà ưa xa hoa, ông thì ghét. Vả lại không phải chỉ một bức thư đó được cái may mắn bất ngờ đó đâu; cả chục bức thư khác cũng thành công vậy.
Chú đã làm nhiều cái bậy đến nỗi chú không dám chỉ trích một ai hết. Có biết bao việc nên làm, hơi đâu bắt kẻ chung quanh ta phải nghe ta kể lể những đức tính, những thành công của ta. Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm.
Ông nhất định từ đó không chống lại ý kiến người khác nữa. Chính là văn sĩ Anh Charles Dickens. Nếu chẳng may, bắt đầu câu chuyện với một người, bạn đã làm cho người đó nói "không", thì sau này muốn làm cho người đó đổi ý mà nó "có", bạn phải dùng không biết bao nhiêu là khôn khéo và kiên tâm mới được.
Lúc đó ông làm Tể tướng dưới triều Hoàng đế Guillaume II, vị Hoàng đế cuối cùng của nước Đức, ngạo mạn, kiêu căng thường tự khoe rằng lục quân và hải quân của mình đủ sức "đánh tan lũ mèo rừng". Curtis, chủ nhiệm hai tờ tạp chí lớn nhất tại Mỹ "Tin tức chiều thứ bảy" và "Phụ nữ nhật báo", trong bước đầu gặp nhiều khó khăn. Nếu bạn nói như vậy, thì chúng ta sẽ thấy ngay rằng ý kiến của chúng ta rút cục không khác nhau xa lắm; nhưng chỗ bất đồng ý rất ít, còn những chỗ đồng ý thì nhiều, và nếu chúng ta thiệt tình và kiên tâm muốn hòa giải với nhau thì cũng dễ".
Làm rồi, ít lâu sau mới tính tiền, tôi phải trả một giá "cứa cổ". Muốn vậy, phải khen y cái gì mới được. Một người làm công già rưng rưng nước mắt nói rằng, ngày hôm đó là ngày sung sướng nhất của ông từ hai năm nay.
Tôi đã có một lần phỏng vấn Stefanson, nhà thám hiểm sống 11 năm ở gần địa cực, trong 6 năm ăn toàn thịt bò và uống nước lạnh. Cái đó mới thật nguy hại. Đàng này, tôi không gây sự gì hết.
Trong những cuộc tranh biện không ai thắng hết. Luật đó là: "Luôn luôn phải làm cho người cảm thấy sự quan trọng của họ". Sự đáng tiếc lần trước, chắc chắn không xảy ra nữa đâu.
- Dạ, ông cộng 22 độ với 24 độ, ông sẽ được là 46 độ. Làm được như vậy, thì người trong bốn bể sẽ là bạn của ta. Trong khi cậu học trò đọc bài ngụ ngôn đó tại một nơi rất xa làng cậu ở, thì tại tỉnh Boston mà hồi đó tôi không có hy vọng gì đi tới được, xảy ra một chuyện chứng minh chân lý dạy trong bài ấy.