Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa.
Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa.
Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.
- Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại.
Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp. Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc.
Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn.
Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp. Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà?
- Anh chỉ vào tấm bảng. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.