Loncave

Dẫn em sinh viên hàng ngon vào khách sạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau. Và hơn nữa, ai cũng sẽ thích nghe bạn nói. Suốt đêm hôm qua tôi đã làm việc liên tục.

    Ví dụ, bất cứ công ty nào cũng thích được hỏi về tầm quan trọng trong những chiến lược của họ. Nhưng nếu làm hỏng việc gì thì khó khăn đây. Việc trò chuyện với người bạn khác phái, nhất là giữa hai người vừa mới quen nhau, từ xưa đến nay vẫn được thừa nhận là không phải dễ.

    À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa. Tiệc cưới, tiệc sinh nhật… là dịp để những người quen thân tụ tập lại và chung vui với nhau. Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào.

    Và vì thế Bob nói chuyện với họ rất thoải mái, không chút căng thẳng nào. Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống. Đôi mắt xanh của Stevenson nhấp nháy.

    Sau khi cho tôi biết giờ nào, ngày nào và tại đâu, ông hỏi: Anh sẽ nói về đề tài gì? Có thể chúng ta không phải là những nhà lãnh đạo thế giới, có thể bài nói của chúng ta không liên quan đến chiến tranh hay hòa bình, hay vận mệnh của dân tộc. Ông chủ đài phát thanh nhận thấy điều này và quyết định tôi xứng đáng được chọn, rằng tôi có triển vọng.

    Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào. Bài nói này thực sự giết chết ông vì nói quá dài.

    Ngày trước nói dân phương Đông da vàng, ngày nay phải là người châu Á (Asian). Khi tôi và Larry Bird cùng gọi điện đến thì Bob chẳng biết nên nói chuyện với người nào… Tôi hỏi làm thế nào mà ông giữ được vẻ tươi tắn như thế, Lasorda bình thản nói rằng: Ngày tuyệt vời nhất trong đời tôi là ngày đội Dodgers chiến thắng, và cái ngày tuyệt vời thứ hai trong đời tôi là khi đội bóng nhận được những kinh nghiệm quý báu từ một trận đại bại!

    Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề. Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim.

    Một con người tài năng hết lòng đam mê nghề nghiệp. Đó là điều quan trọng nhất khi bạn nói trước công chúng. Và Frank đã làm như vậy thật.

    Sam đứng trên sân khấu nhưng người ta có cảm tưởng như anh đang ngồi trên hàng ghế khán giả vậy. Đôi khi chỉ cần nhìn vào bức tranh minh họa là ta đã hiểu ngay những vấn đề phức tạp, rắc rối. Trước ngày đó, Burns hỏi Benny:

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap