Có gì để thanh minh. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó. Bà già vục đầu vào thùng rác.
Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi. Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch. Ừ, đúng rồi, con dẫn các em đi mua…
Khóc cho vài năm tích tụ. Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó. Và như thế, dễ chả hay gì nữa.
Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại…. Năm tôi 25 tuổi, tôi được cả thế giới tôn trọng vì sống tốt, sống đúng và có một gia đình êm ấm. Tôi đi bộ cũng được.
Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé. - Sẩm tối rồi còn say nắng nỗi gì. Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo.
Bà già vục đầu vào thùng rác. Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào. Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học.
Và bác gái có nhiều thời gian rảnh để soi bạn hơn. Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy. Đã thế lại còn không chịu quay bài.
Bây giờ là 12h26 đêm. Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng. Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối.
Dưới tay bác, mọi việc đều được giải quyết đâu vào đấy. Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc. Sau đây là một số dữ kiện.
Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều. Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử. Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.