Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý. Cái gì không là không. Ông am tường mọi việc, từ sở thích của các cô cậu choai choai tân thời cho đến những vấn đề trọng đại của các ông bố bà mẹ.
Ngược lại, dù bạn có nói du dương thánh thót đến đâu đi nữa mà chả thèm lắng nghe ai thì cũng đâu có ai lắng nghe bạn nói. Giọng nói quen thuộc của Boom-Boom vang lên: Apple Tree ở vòng đua thứ ba, trường đua Hialeah. Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau.
Một nguyên tắc cơ bản khi nói chuyện với những thành viên trong gia quyến người mất là: Lựa lời mà nói. Có thể đây không phải là vấn đề chính đáng và cũng không nên khuyến khích. Thậm chí vạch 16 mét 50 chúng tôi cũng không thấy.
Đến nỗi trong một bữa tiệc trà ở Nhà Trắng, một quý bà đã nói với ông rằng: Thưa tổng thống, tôi vừa mới đánh cuộc với những người khác rằng tôi có thể làm ông nói nhiều hơn hai từ cơ đấy. Thật không dễ dàng để viết một cách ngắn gọn và cô đọng. Trong một chương trình truyền hình ở Florida, tôi đã trò chuyện với một vị khách mời đặc biệt.
Don nói nhỏ với Sinatra: Vỗ mạnh hơn cho tình cảm vào, Sinatra. Nó đã hoạt động trong sạch hơn bất cứ ngành công nghiệp nào khác từ một trăm năm nay, cho đến giờ phút này. Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr.
Câu hỏi nào cũng trả lời cụt ngủn, vô hồn, không có chiều sâu lẫn cảm xúc. Thật kỳ diệu! Tôi thắng cược với món tiền thưởng 8000 đô la. Tại sao thầy không kiểm tra lại sự việc?
Và tôi biết ai ở tình huống như tôi cũng vậy. Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống. Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ.
Chúng tôi đã không hoảng loạn hay bị động. Anh là người khách luôn cung cấp cho chúng tôi những tin tức nóng bỏng và hấp dẫn, với những lời bình luận, nhận xét xác đáng nhất. Dù không biết chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi thừa nhận rằng hơn phân nửa các cuộc trò chuyện của phần lớn chúng ta là dành cho công việc.
Nhưng giờ đây tất cả đều lộn xộn. John trả lời: Anh thấy đấy, có một tỉ người sống ở Trung Quốc, và sáng mai khi thức dậy đâu có người nào trong họ biết rằng tôi đã hụt cú chặn bóng đó! Nếu bạn không là một MC chuyên nghiệp, bạn cũng có thể khéo xử trí tình huống này.
Cố lên nào Larry! Và tôi chợt nghĩ ra một ý. Herb là đứa nhìn thấy Moppo trước tiên. Nếu được tàng hình bạn sẽ làm gì đây, hoạt động từ thiện hay sinh lợi riêng cho bạn?