Thỉnh thoảng ngưng đọc để tự hỏi nên thi hành mỗi quy tắc ra sao và vào lúc nào? Tại sao? Tại kinh nghiệm cho ông hay rằng chỉ có cách đó mới nhớ kỹ hết điều lệ được thôi. Rồi chúng tôi thành đôi bạn tri kỷ, kể lể tâm sự với nhau.
Tôi tiếp: - Anh Emile, tôi tính thết vài bữa tiệc nữa. Rồi thì sẽ cho bà ta một bài học đích đáng. Than ôi! Thực trạng khác xa những mơ mộng thiếu thời một cách độc địa làm sao!
Tôi đường quạn đây thì đọc nhằm bức thư của một kẻ tự thị chỉ nói đến vinh dự của y, ý muốn của y thôi! Cha chả là ngu! Vậy mà làm nghề quảng cáo chứ (!) "Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó. Trong 500 câu chuyện thì người ta dùng nó tới 3. Trái lại, ông vội vàng tỏ ra rằng ông trông cậy ở sự giúp đỡ của nhà buôn đó nhiều lắm.
ở Hollywood, kinh đô hát bóng, những cuộc tình duyên thật bấp bênh, đến nỗi Công ty bảo hiểm Lloyds ở Luân Đôn phải "chạy". Nó tràng giang đại hải như một bộ bách khoa tự điển vậy. Nếu bạn được dự những phiên tòa đó, nếu bạn nghe được cả trăm những lời chứng của những cặp vợ chồng xấu số đó, bạn sẽ thấy giá trị của những tiểu tiết trong đời vợ chồng.
Tôi sắp chạy lại thang máy. Hãng tôi cũng có làm những ván lót tường. Cầm chiếc roi mây, bạn có thể bắt con nít vâng lời được.
Tôi nhớ có lần đặt làm những tấm màn ren để trang hoàng trong nhà. nói: "Tôi nhận được bức thư đó, ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên mà cũng vui nữa. Adoo giúp việc trong văn phòng ông, ông cũng áp dụng quy tắc đó, mặc dù điều ông tin cậy không phải là một sự hy sinh, mà chính là một danh dự vô cùng cho ông Mc.
Cho nên muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: "Bạn phải xử trí ra sao cho người đó thấy sung sướng làm công việc mà bạn đề nghị". Tặng cho bạn thân một số tiền nào đó chẳng hạn, mỗi khi bạn bắt gặp ta làm trái với những quy tắc đó. Các cô bán hàng còn mải cười giỡn, chuyện trò trong một xó.
Ông giảng giải với họ một cách thân mật, khéo léo đến nỗi thợ đình công trở lại làm việc mà không hề nhắc tới sự xin tăng lương nữa, mặc dầu trước kia họ chiến đấu dữ tợn như thế. Người Trung Hoa thiệt khôn. Dù hàng của ông tới giờ nào đi nữa thì chúng tôi cũng rất vui lòng nhận và gởi đi mau chừng nào hay chừng đó.
Kiếm được một cái chòi ở giữa vườn nhỏ rồi ở đó. Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng"). Bà Tổng thống Lincoln, một hôm, dữ như cọp cái, quay lại mắng bà Grant giữ dinh Bạch ốc: "Sao? Tôi chưa mời mà bà dám cả gan đối tọa với tôi sao?".
Ngày xưa, các nhà quý phái ở Moscou và Saint Pétersbourg lịch thiệp hơn. Trong hai chục năm, ông điều khiển những đào kép nổi tiếng. Dậy từ 3 giờ sáng, quét tiệm và nai lưng ra làm 14 giờ một ngày.