Vậy mà ông Timothy Dwight trước làm hiệu trưởng trường ấy, đã thấy một nỗi vui mênh mông khi mạt sát một người ra tranh chức Tổng thống Hoa Kỳ. Vì ưu sầu tai hại như vậy, cho nên nếu tôi giúp bạn trừ được 10% nỗi ưu sầu của bạn thôi, bạn cũng đã thích rồi chứ?. "Câu chuyện xảy ra trong đại chiến thứ nhất.
Tôi suy nghĩ hàng giờ rồi chép lại bốn hành động mà tôi có thể làm được những kết quả có thể xảy ra của mỗi hành động ấy. Lúc ấy tôi nhớ lại hết quãng đời đã trải, nhớ lại những hành vi xấu xa, những nỗi lo lắng lặt vặt. Ông biết không sao tránh được cho nên chỉ có cách để tránh bớt đau khổ là vui lòng nhận lấy hết.
Nếu cần, chúng ta có thể chịu nổi và thắng được tất cả những tai hoạ và thảm kịch vì chúng ta có những năng lực tiềm tàng mạnh lạ thường mà biết dùng tới, ta sẽ thắng được mọi nghịch cảnh. Trong hai năm nay, tôi đã sửa chữa gần hết. Tôi quen một người làm giám đốc một công ty bảo hiểm lớn trong 15 năm.
Hôm sau, hai người chủ tiệm đặt năm ổ nữa. Năm 1942, ông đang ở Trung Hoa khi quân Nhật chiếm Thượng Hải. Cứ xét trong số bệnh nhân trên 35 tuổi, người nào rút cục cũng kiếm một giải pháp tôn giáo mới hết bệnh được.
Thật không còn cái gì. Tốt hơn là anh nên tập cho nó quen đi". Mười một giờ sáng, khi phi cơ oanh tạc của Đức bay lượn trên đầu và bom bắt đầu dội xuống, tôi sợ tới nỗi chết cứng.
Tuy vậy, thu thập hết những sự kiện ở trên trái đất nầy cũng không ích lợi gì cho ta nếu ta không phân tích và giải đoán nó. Họ run cầm cập như những kẻ sợ chết vậy. Nếu hết thảy những người làm ăn học được bài ấy thì con số người chết vì bệnh huyết áp đang quá tăng, chỉ hôm trước hôm sau sẽ giảm liền.
Ta phải kết luận rằng: Chắc chắn không khi nào ông Edward S. Và tôi giữ được lời hứa ấy. Lẽ cố nhiên, tới nay, sáng nào tôi cũng vẫn kiểm điểm lại những cái mà tôi có và tôi sẽ chẳng bao giờ bỏ thói quen đó.
Tương lai là hôm nay. một tên phản động đầy tự đắc". Thức ăn hết mà dầu lửa cũng hết.
Đã lâu rồi, tôi đọc một cuốn sách của James Lane Allen. Lee, Stonewall Jackson và cả chục quân nhân có danh tiếng khác cũng vậy, cũng vậy hết. Ấy thế, lão đó đã vô tình bảo lỗi cho mình đây.
Bạn không phải trả tiền công. Hộc tủ của tôi đầy những truyện đó. Tôi chẳng hề tưởng tượng được sự ấy, nhưng nay, tôi đã nhận thấy thật tôi chẳng có gì đáng than phiền.