Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa. Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy. Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được.
Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt. Bạn bị "nhốt trong châu thành" bạn thích du lãm ở đồng quê, thích nhận xét đời sống của muôn loài? (tiêu khiển đó làm mở mang tâm hồn người ta). Còn đi trên đường hoặc ngồi trong góc xe mà tập trung tư tưởng thì ai mà biết được? Có thằng tướng ngu nào cười bạn đâu?
Tôi đã nghe một bà vợ đau đớn, bực tức nói: "Nhà tôi cứ đúng tám giờ là dắt chó đi chơi, và đúng 9 giờ 15 là đọc sách. Lẽ ấy có vẻ đương nhiên. Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.
Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó. Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về. Thành thử chúng tôi không thể .
Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết. Suy nghĩ về lẽ nhân quả, người ta sẽ mất vẻ mặt vô lý, không thấy bực mình hay đau khổ khi gặp nghịch cảnh, người ta sẽ thấy nỗi khổ ở đời giảm đi mà niềm vui thì tăng lên. mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.
trọng chương trình là một cách vừa phải, sống một cách không quá khắc khổ, mà cũng không thả lỏng quá, là một việc không dễ dàng lắm như những người thiếu từng trải thường tưởng lầm đâu. Và bây giờ tôi phải xét đến vấn đề là nên coi tuần lễ có sáu hay bảy ngày. Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.
Nên phòng trước những điều bất ngờ. Nó ngắn quá đi thôi. Tập trung tư tưởng chỉ là bước đầu thôi (phải bỏ ra ít nhất nửa giờ vào việc đó).
Không có phương pháp thần diệu nào để bắt tay vào việc cả. Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất. Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này:
Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết. Thật lạ lùng! Buổi sáng, bạn thức dậy, thì này, túi bạn đã đầy 24 giờ trong cái chuỗi thời gian của đời bạn. Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.
Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác. Ý muốn làm được việc gì ngoài chương trình đã ấn định là ý muốn chung của những người có một tâm hồn khá! Nếu không sẵn sàng chịu những thất vọng, nếu không mãn nguyện khi thấy gắng sức nhiều mà kết quả ít thì, thì thôi đi, đừng khởi sự nữa.