Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng. Và những khuôn mặt mới như rất thân quen, như gặp ở đâu đó rất lâu rồi. Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé.
Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế. À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình. Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành.
Vật chất? Bạn đâu có. Sau khi diện kiến nốt cái (tạm gọi là) tâm hồn đằng sau nó. Đêm nay viết, ngại thay bút mới.
Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong. Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống. Lại đánh một canh bạc nữa.
Tôi tụt khăn trải lên băng ghế bảo để đỡ nóng. Bóng đèn thì bình thường, không cần kể. Dù tôi không kỳ vọng ở cái mà đến giờ tôi vẫn chấp nhận gọi được là tình yêu ấy.
Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo. Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm. Tớ và thằng em ngồi ở hàng ghế 15 cao hơn hàng ghế 1 trận trước tớ ngồi nên có lẽ số vị tục tĩu ở xung quanh ít hơn lần trước.
khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đức Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài. Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc.
Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Thế đã là tốt lắm rồi.
Bạn từng lấy viết làm phương tiện, làm một thứ bầu bạn qua ngày. Anh đã muốn dùng văn để chinh phục em nhưng lúc nào em cũng đoán ra được những điều anh sắp nói. Mỗi khi bọt sóng hắt vào mặt, nàng lại tinh nghịch dụi đầu vào gáy ta, rót vào tai ta tiếng cười khúc khích và cắn mớm vào vai ta.
Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn. Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu! Mẹ: Chắc con lại ghé đâu chơi chứ gì.