Loncave

Sang nhà ra mắt mẹ vợ tương lai

  • #1
  • #2
  • #3
  • Buồn thay, chúng cứ chọc vào tai. Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm. Có thể còn biết tình nguyện ủng hộ người nghèo.

    Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn. Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con. Hắn không coi cái vẻ hư vô là thấu suốt.

    Chạy đi mua thì không có hứng. Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo. Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó.

    Ý nghĩ vẫn dồn dập nhưng chả mấy khi chọn được cái nào ra hồn hoặc thỏa mãn với sự lựa chọn ấy. Xã hội loài người thì phải như thế. Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả.

    Dù lúc này mắt không có nước. Không ngủ cũng phải nằm. Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi.

    À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả. Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được.

    Những câu thơ hay bây giờ có lẽ không còn xuất thần, lại chắc chẳng còn mấy thơ ngây. Người bảo đời là bể khổ. Anh họ và chị út ngồi vào bàn.

    Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi. Thôi, tôi trôi qua em rồi. Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay.

    Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta. Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu. Tôi khóc vì bác tôi, và rất nhiều người lớn khác, có lẽ không bao giờ còn có ham muốn đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet để thấy những triết lí sống, những động lực sống, những bài tập sống không thiếu trong đó.

    Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức. Nhà văn vội vàng quệt nước mắt. Tôi thấy xã hội này khổ và cần làm cho nó bớt khổ càng sớm càng tốt.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap