- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi.
- Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau.
Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này.
Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. - Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ.
Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.
Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói:
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.