Hơn nữa, nó có thể ghi nhớ cả mọi thứ từ khi cuộc sống của ta bắt đầu. "Bạn chỉ biết quý vẻ tráng lệ của các đỉnh núi cao vời vợi khi đã đúng ở vực sâu thẳm nhất " “Chiến thắng và thất bại không phải là việc một sớm một chiều
“Cửa hàng của chúng tôi đã bị thiêu rụi trong thời kì giải phóng do quân Mĩ ném bom. Bà tham gia nhiều lĩnh vực kinh doanh như bán hàng trực tiếp , dạy học, bảo hiểm cung với chồng bà …. Một phần cơ thể bạn đã gắn với người kia và nó đã bị cắt đứt khi đang còn gắn bó với người ấy.
Bạn sẽ làm thế nào nếu bạn thua cuộc? Bạn sẽ làm gì nếu bạn của bạn hơn mình, nếu trong công việc bạn bị xa sút, nêu thu nhập của bạn không thể sánh được với những người cùng địa vị? Bạn sẽ làm gì nếu họ mua được mấy ngôi nhà, còn bạn thì không, bạn đang già đi còn những người trẻ tuổi hơn lại đang vượt bạn? Liệu bạn có quá già để thành công? Liệu bạn co trễ lắm để thành công? Diền đàn dành cho ngwoif hùng biện trước thư viện trường đại học Malaya là ngôi nhà thứ hai của ông. Một chính trị gia truyền lại cho người con chính trị gia
Đặng Tiểu Bình sinh năm 1904,ở miền nam Trung Quốc. ",Edison đã trả lời :"không đâu các bạn của tôi ơi ,các bạn không thất bại đâu vì chúng ta dã biết rõ vấn đề này hơn bất kì người nào trên thế gian này . Có quá nhiều người lẵng phí năng lực của mình để trông đợi kết quả,thay vì chăm lo nguyên nhân”.
Nhưng nếu người đàn ông cố gắng dành thì giờ cho vợ thay vì đi kiếm thêm tiền ,cuối cùng,anh ta sẽ không đủ sức mua cho vợ những gì cô ta thích ,hoặc không đưa vợ đến nơi cô ấy ao ước đến. Đừng quá lo lắng nếu bạn không làm được việc gì hay đang bị thất nghiệp. Ở đây, tôi không thể mô tả tỉ mỉ điều gì đã xảy ra với tôi suốt 3 ngày hội thảo.
Khi cha mẹ hỏi ai là tác giả của cái bòa thai ấy , vì sợ vạch mặt người yêu nên cô đã tố cáo vị tu sĩ. Điêu này có được vì ở nơi sâu thẳm bên trong vô thức, chúng ta nhận biết được rằng cuộc sống không chỉ có nghĩa là LÀM VIỆC, LÀM VIỆC VÀ LÀM VIỆC cho đến ngày ta chết. “Bậc thang không bao giờ dành để nghỉ ngơi mà là để giữ cho bước chân của một người đủ dài để anh ta có thể đạt đến nới khác cao hơn.
Đây là một quan niệm hết sức sai lầm. ( Điều tệ hại nhất mọi người vẫn làm vào buổi sáng là đọc báo). Tôi đã đồng ý và từ tháng 10/1985 đến 1988, chúng tôi đã cùng nhau gây dựng công ty thành một trong những ngôi sao tỏa sáng ở Malaysia.
Tất cả những gì chúng tôi biết là làm việc, bán hàng và tuyển dụng thêm nhân viên. Sự thật về thất bại của anh ta không làm tôi thích thú lắm ;nhưng điều mà tôi quan tâm là :Làm thế nào anh ta chấp nhận được thất bại >Ngay sau đó ,anh ta đã làm gì ?Anh ta có thoái chí không?Anh ta có bị trượt dốc luôn không ?Anh ta có kết luận rằng mình đã mắc phải sai lầm trong nghề nghiệp và cố gắng làm điều gì khác nữa không ?Hay anh ấy gắng gượng đứng lên và bắt đầu lại từ đầu bằng cách quyết định quên đi thất bại ? Để giúp bà lấy lại tinh thần, chồng bà đã làm việc cậy lực và sau cùng cung xmua được tòa nhà cho bà mở cửa hàng.
Ngược lại có hàng trăm nghìn người khác , thậm chí 100 ringgit (26) đo la còn không được ủy thác nữa là. Đó chính là điều khiến cuộc sống này trở nên thú vị hơn, biến ta thành ông chủ năm giữ số phận của chính mình. Tôi có thể cảm nhận được điều đó.
Lúc đầu, bà phải nợ nhân viên của mình tiền lương hàng tháng nhưng thay vào đó, bà nấu ăn cho họ mỗi ngày. Hãy hiện thực điều đó liên tục bất kể những gì đang sảy ra ở thế giới bên ngoài và bạn sẽ cảm thấy tình thế hiện tại của bạn đang thay đổi theo các suy nghĩ bên trong tâm tró của bạn. Anh không thể làm những công việc mà trước đây anh đã làm.