Loncave

Ngoài việc dạy kèm cậu em ông chồng, vợ của anh trai có có thể dạy thêm một thứ khác….

  • #1
  • #2
  • #3
  • Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi. Cái bướu ở lưng lồi lên. Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có.

    Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa. Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi. Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút.

    Ôi, cuộc đời của bác tôi. Cái này thì họ hơi nhầm, đơn giản là vì họ không có tầm nhìn xa. Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ.

    Chả muốn xin lỗi độc giả nữa. Mặc quần đùi ra đường lạnh. Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên).

    Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình. Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm. Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng.

    Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết. Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm. Và như thế, em hiện hữu.

    Bạn muốn dấn thân, muốn vắt kiệt mình bằng cách phun trào không nguôi nghỉ những luồng ý nghĩ (qua các truyện khác hơn là dạng viết khá cụ thể này). Sau khi diện kiến nốt cái (tạm gọi là) tâm hồn đằng sau nó. Chả phải bổn phận gì.

    Điều này rất dễ hiểu và càng dễ hiểu hơn khi đây đang là thời đại của sức mạnh trí tuệ. Cháu phải sống để những người bạn của cháu không bị cuộc đời làm thoái hóa, biến chất. Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình.

    Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa. Để kiếm tiền sạch và xứng đáng theo cách của bạn. Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra.

    Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap