Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Bây giờ, khi đã rảnh rỗi hơn, anh muốn giúp mọi người tận hưởng những ích lợi từ việc ủy thác hiệu quả như anh!
Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc.
Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả. Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình.
Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. Còn James lại chẳng có thời gian. Mọi chuyện rối lên như tơ vò!
Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!
Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Lúc nào anh cũng sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với bất kỳ ai.
Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ.
Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.