Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình. Burn là người thích đùa còn Benny thì bao giờ cũng sập bẫy của Burn. Chúng ta có thể bắt đầu với vẻ bớt e ngại hơn, dạn dĩ hơn.
Ngoài ra hãy sắp xếp chỗ ngồi một cách hợp lý. Chúng tôi muốn anh phải cho một đề tài nào đó. Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn.
Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn. Nhưng rồi tôi tự biện hộ cho mình rằng ít ra cũng đã nói chuyện khôi hài giúp vui cho họ (có điều chả thấy ai cười). Với tốc độ phát triển thông tin bùng nổ như ngày nay, những từ mới lan truyền rất nhanh trong cộng đồng.
Việc tương tự xảy ra khi Ross Perot quá bộ đến chương trình của tôi vào ngày 20/02/1992. Im lặng như tờ! ngay lập tức tôi ù té chạy ra xe hơi, phải rời khỏi đây càng nhanh càng tốt. Bí quyết thành công của anh là gì? Điều quan trọng nhất là tôi đã không mặc cảm về dị tật của mình mà vẫn tự tin trong giao tiếp.
Bây giờ mới tháng giêng! Tôi đồng ý. Jim là một nhà báo, nhà văn rất được công chúng mến mộ. Anh nhìn cảnh chúng tôi hối hả chuẩn bị, cảnh các phóng viên hết sửa ống kính rồi loay hoay giấy bút… Tôi để ý thấy hình như anh hơi ngơ ngác.
Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng. Việc cô gái gọi điện cho chàng trai thì quá bình thường. Tôi xin chịu trách nhiệm.
Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý. Với tốc độ phát triển thông tin bùng nổ như ngày nay, những từ mới lan truyền rất nhanh trong cộng đồng. Một kế hoạch ngốc nghếch nhưng không hề ác ý.
Dù không phải là kẻ xấu nhưng sự giả tạo sẽ biến bạn trở thành một người không thành thật trong mắt người khác. Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất. Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện.
Sau lần thất bại ở đài phát thanh Miami, tôi đã tự nghiệm ra nguyên tắc này. Colonel cho tôi làm việc trở lại nhưng tôi phải trả tiền những tấm kính vỡ. Trái lại, một chủ tọa mà nói dông dài, hoặc để cho ai đó nói dông dài thì sẽ thất bại ngay.
Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi. Đây là một đức tính không phải là không cần thiết. Rất nhiều người hỏi tôi rằng: Thế phong cách riêng của Larry King là gì?.