Jobs giữ ngôi nhà của mình ở Woodside, cách các ngọn núi ở Palo Alto khoảng 10 dặm. Tôi thực sự lo lắng. Giống như nhóm chế tạo Macintosh nguyên bản, đội iMac cũng đã lảo đảo khốn khổ để hoàn thiện cho kịp với buổi công bố chính thức.
“Steve đích xác là là một người mong muốn kiểm soát như vậy, đó là lí do tại sao tôi nghĩ anh ta tuyển tôi vào. Nếu ta sa thải Gil, không có Steve quay lại và phải tìm một CEO mới, thì khả năng đó là 40%. “Tôi rất căng thẳng và lập luận rằng có lẽ chúng tôi nên chờ đến khi ra được bộ phim thứ hai,” Lasseter nhớ lại.
Ngoài quảng cáo thương mại trên truyền hình, họ đã thực hiện một trong những chiến dịch quảng cáo in đáng nhớ nhất trong lịch sử. “Thật kỳ lạ khi nghĩ rằng bạn tích lũy được tất cả những kinh nghiệm này, dù có thể có rất ít trong đó là sự thông thái, và ròi tất cả lại theo bạn ra đi. Vợ của họ thì đi phẫu thuật thẩm mỹ và bỗng dưng biến thành những quý cô, quý bà kỳ quái.
Khi đến lượt Reed, biển tên của cậu ghi là “Reed Powell”. Có một phần trong cả quy trình ông không cách nào khống chế nổi: trải nghiệm của việc mua một sản phẩm Apple trong cửa hàng. Một lần, khi tôi sắp hoàn thành cuốn sách này, Powell nói với tôi rằng Erin muốn tôi phỏng vấn cô bé.
Kottke kể “Robert là một người dễ gần, một người có sức thuyết phục và là một nhà kinh doanh thực thụ. Chúng ta nên tính toán một cái giá hợp lý để cung cấp hệ điều hành này. Điểm kì diệu nhất ở đây chính là những góc nhìn.
Nhưng số liệu của năm 1983 đã trở nên hoàn toàn khác: 420. "Rồi ông đã giảng giải cho tôi, ông đã nói đúng. IBM gửi tới Palo Alto một bản hợp đồng dài 125 trang.
Một lần khác, họ lại thuyết phục những đứa trẻ khác tiết lộ cho họ mã số khóa xe đạp và như Jobs kể lại “Chúng tôi lẻn ra ngoài trong giờ học, thay đổi toàn bộ mã số của những chiếc khóa khiến cho đến tận khuya không ai có thể lấy được xe để đi về”. Woolard mang tới Jerry York, người từng làm giám đốc tài chính của Chrysler và sau đó là IBM. Thực tế, nó gợi lên vẻ tinh nghịch của Luxo Jr.
Buổi tiệc có sự góp mặt của 600 vị khách trong đó có cả tổng thống Ronald Reagan. Sau đó, trong thời đại của chất bán dẫn, vị trí đó là của Fairchild và Intel. Điều đó thực sự đã khiến tôi choáng váng.
Ông đánh vật với quyết định đó hàng tuần liền, thảo luận nó với vợ, Bill Campbell, Jony Ive, và George Riley. AI Eisenstat, cố vấn công ty, đã chạy ra ngăn bà lại. Thế nên việc triển khai những chiếc máy tính này hiển nhiên là thất bại với sản lượng chỉ 30.
Kottke nhớ rằng “Steve và tôi có giai đoạn phát triển tính cách như nhau, vì vậy tôi rất muốn tham gia cùng ông ấy, nhưng tôi không có tiền đóng phí”. Đôi khi, sự sáng tạo vĩ đại xuất hiện. Chính Jobs đã áp dụng những bản thiết kế tài tình ấy vào một doanh nghiệp mới mở, như việc ông ấy đã làm với Blue Box.