Loncave

Địt tập thể em gái xinh trong khách sạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bác trai có mấy câu tủ làm bạn muốn bội thực. Bạn thường nhớ đến một câu trong truyện Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp mà bạn sẽ tìm cuốn truyện để trích cho chính xác: Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.

    Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài. Và thế là phải giáo dục, răn đe ngay từ trong trứng nước. Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ.

    Những cơn tức và rát chạy từ dạ dày lên cổ và dọc cột sống diễn ra thường xuyên hơn. Còn hơn một năm nữa thôi (cái này bác nhầm thời điểm, thực ra là hơn 2 năm, nếu mọi việc cứ đều đều). Tôi tụt khăn trải lên băng ghế bảo để đỡ nóng.

    Thôi, đứng dậy xem tí đã. Mình lại biết thêm một con đường đến đồn công an. Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.

    Lại đánh một canh bạc nữa. Không hẳn là sợ mất cho bạn. Còn kiêng nể làm gì, họ hiểu nhau khá rõ rồi.

    Nhưng những vết thương lòng cứ thế mà nhiều và sâu hơn. Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng. Phải vùng ra khỏi tình trạng này.

    Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người. Có phải em đang muốn nói anh câm đi?

    Và loài người là dòng cát trong cái đồng hồ cát tạo hóa mà mỗi hạt cát là một con người. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ.

    Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc. Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa. Vậy thì nó là một giấc mơ.

    Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo. Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường. Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap