Ngay cả khi làm việc, tôi cũng không muốn nghĩ rằng mình đang mang áp lực công việc. Ông sẽ tạo ra một sự kiện lớn đấy. Sử dụng những từ ngữ quá ngắn, quá khó hiểu, những thuật ngữ chuyên ngành ít phổ biến cũng có…tác hại hai chiều.
Do vậy, hãy nhìn khán giả khi bạn đang nói. Chưa có ai từng kết luận về trách nhiệm của một tổng thống hay hơn mấy từ này của Truman: Đồng đôla dừng lại tại đây (*), ông quả thật là một người ăn nói tuyệt vời. Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn.
Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói. Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn. Tôi đã nói những lời chân thật từ trái tim mình, không gò bó, không gượng gạo.
Don về chỗ hí hửng chờ đợi, thản nhiên như không có chuyện gì. Tôi không hề quan tâm đến chuyện tiền bạc. Sau khi đã chuẩn bị kỹ rồi thì bạn hãy xem tiếp những lời gợi ý dưới đây, chúng rất hữu ích đấy:
Thậm chí nó còn phá vỡ những ấn tượng tốt đẹp mà trước đó bạn đã cố công tạo dựng. Ông ta mời tôi nói trong buổi họp mặt hàng năm của câu lạc bộ vào tháng sáu. Hãy hòa nhập vào tốp đông nào đó, tự giới thiệu sơ nét về mình và nhanh chóng nở nụ cười hưởng ứng đề tài đang rôm rả.
Trên bàn chúng tôi chẳng có một bông hoa nào, phía sau cũng không có những bức tranh khổng lồ nào về quang cảnh New York hay Washington làm phông cả. Mọi việc diễn ra quá nhanh đến nỗi chúng tôi không có cơ hội để đính chính. Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley.
Cuộc hội thảo này cũng tập trung nhiều cầu thủ, nhiều chủ tịch của các câu lạc bộ bóng chày lớn khác. Đột nhiên khi nhìn thấy ánh mắt buồn bã của Stacey và những người khác trong gian phòng, tôi biết rằng ai cũng đang chịu đựng nỗi đau như tôi. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười.
Đi đâu anh ấy cũng hay muốn chụp chọt một cái gì đó. Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề. Một bài nói sâu sắc, mới mẻ không bao giờ gây chán.
Vào thập niên 1950, chúng ta phải biết một ít về cái gọi là Chiến tranh lạnh. Khi Thế vận hội mùa đông năm 1994 đang diễn ra, đi đâu người ta cũng xôn xao bàn tán về cặp vận động viên Tonya Harding-Nancy Kerrigan. Nhưng ngược lại, nếu người ấy tỏ vẻ cũng muốn tán gẫu với bạn thì bạn sẽ nói về những việc gì?
(Cũng không ai nói rằng họ sẽ kể một câu chuyện vui lớn!). Bạn có hay sử dụng tranh ảnh minh họa cho bài nói của mình không? Nếu biết sử dụng đúng lúc thì chúng sẽ rất có ích. Một chàng trai trong độ tuổi hai mươi đôi khi hành động mà không ý thức được hết trách nhiệm.