Hãy tự nhủ rằng kể từ giờ phút này, trí óc bạn sẽ không điều khiển Nếu nó không phát triển, thì hẳn là nó sắp lụi tàn. Họ sợ thất bại và thậm chí họ còn sợ thành công hơn.
Tại sao? Bởi vì trong mấy ngày đầu bạn có thể vẫn còn một số oán thán như cặn phân bám cứng vào trong bạn từ trước. Nhưng để tôi giải thích thêm một chút. Nếu bạn muốn giữ nguyên tình trạng của mình, hãy cứ làm theo cách lâu nay bạn làm.
Vì lúc nào cũng nhìn thấy cơ hội nên người giàu thường sẵn sàng chấp nhận rủi ro. Nếu bạn tin là mình thiếu thốn, bạn sẽ tạo ra thực tế rằng bạn sẽ nghèo khó. Con đường dẫn đến sự giàu sang luôn giăng sẵn nhiều cạm bẫy và những biến cố khó lường.
Vậy xu hướng của chúng ta là sẽ làm gì? Phần lớn sẽ tập trung chú ý vào hoa trái, vào kết quả của chúng ta. Định nghĩa của từ “mất trí” là vẫn cứ làm theo cách cũ và mong ước những kết quả mới. Một số người cứ mải miết để dành, để dành, để dành, và đến khi phần trách nhiệm và lý trí đã được toại nguyện thì phần nội tâm lại không thỏa mãn.
“Tôi sẽ không bao giờ biết được liệu mọi người thích tôi vì chính con người tôi, hay chỉ vì tiền của tôi. Nếu đó là gia đình hay một thành viên trong gia đình bạn, hãy chọn cách ở bên họ ít hơn. Hãy hình dung bạn đang đi bộ trên phố với đứa trẻ lên năm.
Thu nhập từ việc làm đòi hỏi bạn phải bỏ thời gian và công sức. Tuy nhiên, khi bạn có vùng thoải mái rộng lớn, vũ trụ sẽ vội vã gửi “vật liệu” đến lấp đầy không gian đó. Bạn có thấy rằng mong muốn không nhất thiết dẫn đến “có
Bạn không thể thay đổi hoa trái đã đơm kết trên cây. Tôi bảo họ đứng thành vòng tròn rồi tôi đưa cho người đầu tiên một tờ 5 đô-la và yêu cầu họ dùng số tiền đó để mua thứ mà người thứ hai mang theo. Quan trọng hơn, tôi đã học được một số kỹ năng và phương pháp để có thể điều chỉnh tâm trí của mình, sao cho tôi có thể suy nghĩ theo đúng cách như người giàu nghĩ.
Tôi không điên khùng đến mức cứ thường xuyên khẳng định những điều chưa có thực, bởi vì khi đó giọng nói thầm trong đầu chúng ta sẽ đáp lại bằng câu: “Điều đó không thật, điều đó là bịa”. Cách nghĩ đó biến họ thành nạn nhân, và làm sao bạn có thể là một nạn nhân đúng nghĩa nếu bạn được tưởng thưởng hậu hĩnh? Nhưng một phần khác lại hét lên: “Ừ, nhưng tôi sẽ phải kéo cày như một con trâu! Sung sướng
Và thường là như vậy. Đó chính là cách nghĩ dẫn bạn đến kết cục đen tối: trở thành người thất bại. vô thức khi đánh giá cổ phiếu, kế hoạch trong tiềm thức của tôi đã chọn “những cổ phiếu chết tiệt”!
Các bước tạo ra sự thay đổi thông qua định hình suy nghĩ bằng những sự kiện cá nhân cụ thể Nếu bạn vẫn bảo vệ quan điểm cứng rắn đó và chọn cách trở thành một người tốt, hãy “tốt vừa đủ” để khỏi đầu độc thế hệ sau bằng thứ niềm tin làm suy yếu bản thân, thứ niềm tin mà bạn có thể đã vô tình tiếp nhận từ cha mẹ mình. Trong các buổi hội thảo, nhiều người đã khiến tôi giật cả mình khi hỏi liệu họ có thể sờ vào người tôi được không.