Đây là cách để chúng ta hiểu nhau nhiều hơn trong lúc nói chuyện. Sullivan với một giọng nói đều đều và chậm rãi đã làm cho mọi người không biết bao nhiêu lần lấy tay che miệng. Hai mươi phút nhé! Sau đó là tới phần của Sergio.
Tất cả chúng ta đều có ông bà, cha mẹ. Suốt đêm hôm qua tôi đã làm việc liên tục. Và dù trò chuyện theo kiểu cổ điển hay hiện đại, bạn cũng phải biết nói như thế nào cho có duyên, cho vừa lòng đẹp ý.
Người ta đặt tôi ngồi xuống một cái ghế quay. Hồi đó tôi chẳng bao giờ dám tặng một chiếc ví tay cho bạn gái! Một quyển sách hay cũng không dám nốt! Nói chi đến chuyện tặng một chiếc ví đầm… Nghe có vẻ vô lý, nhưng quả thật dạo ấy những món quà như thế này được coi là riêng tư và kém tế nhị nếu mang đi tặng. Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin.
Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi. Khi một đề tài được khuyến khích cho tất cả mọi người cùng thảo luận thì đã đến lúc cần thiết để bạn nói. Ban nãy tôi đã quá căng thẳng, mà không hiểu sao cái miệng của tôi khô như bông vậy… Cho nên… Cho nên ông giám đốc vừa mới đá sập cánh cửa cái rầm và quát rằng: Đây là nghề phát thanh.
Nếu bạn không là một MC chuyên nghiệp, bạn cũng có thể khéo xử trí tình huống này. Thầy đang sai lầm đấy ạ. Nếu làm như vậy, ngay tức khắc khán giả sẽ biết rằng tôi đang nói thật.
Hai tiếng Xin chào được thốt lên lập bập và nhỏ xíu. Và cậu ấy đã vô cùng thành công. Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện.
Giả sử bạn ở trên một hòn đảo với duy nhất một người nữa là bạn thân của bạn, anh ấy sắp qua đời vì bệnh ung thư. Chúng tôi đã không hoảng loạn hay bị động. Tôi hãnh diện khi khoe với mọi người rằng tôi có một người cha tuyệt vời như thế.
Bob không bao giờ nói với một thái độ đe dọa hay thù ghét ai cả. Và tốt nhất là hãy tránh những cách nói lóng có vẻ hứng thú với bạn nhưng lại không phổ biến với mọi người. Nếu không, người ta sẽ không có ấn tượng gì sau khi trò chuyện với bạn và sự hiện diện của bạn hoàn toàn mờ nhạt.
Thái độ hào hứng, cởi mở. Điều này không có nghĩa là bạn phải lầm lì ít nói. Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài.
Tôi dám đánh cược bạn sẽ nói rằng: Cái gã khù khờ này mà là Larry King ư?!. Các cậu sẽ không được tốt nghiệp trong năm nay. Trước hết là ba điều cơ bản sau: