Bargh nhớ lại Khi họ nói điều đó, chúng tôi nhìn họ và nghĩ thầm Các ông chắc hẳn đang đùa. Còn các bác sỹ cùng với người bệnh đang trong cơn đau đớn tột độ về thể xác và tinh thần trong phòng cấp cứu cũng như hàng trăm bệnh nhân khác đang xếp hàng chờ ngoài hành lang thì lại chẳng có nhiều thì giờ. Và khi nó xảy ra thì cả hai chúng tôi đều cảm thấy thật kinh khủng.
Điều này đã có lần xảy ra với tôi, và tôi luôn cảm thấy như là mình đang bị đối xử thiếu tôn trọng. Philby trả lời tự tin, với một âm điệu rất oai vệ bằng một thứ tiếng Anh đẳng cấp cao Vâng, tôi hài lòng. Suy nghĩ của chúng ta diễn ra quá nhanh vì vậy chúng ta không thể bắt kịp và chúng ta không thể đưa ra lời giải thích hoàn chỉnh.
Nhưng Landsman đã đến, ngồi xuống và chơi nhạc và quả thật cô đã chơi rất hay. Nhưng hai trong số các cảnh sát đó đã chạy lên phía trước và mở cửa bên của xe. Tôi chắc chắn mình hiểu được sự nguy hiểm của khẩu súng.
Tôi không biết tên họ là gì, nhưng hãy cứ gọi họ là Mary và John. Điểm mấu chốt ở đây là tôi đã nhìn vào thằng bé, nhìn vào vật được rút ra khỏi ống quần thằng bé, nhận dạng được nó là một khẩu súng, và quan sát xem họng súng hướng vào đâu khi nó được lôi ra. Họ sẽ nói dối vì họ cảm thấy lúng túng ngại ngùng hay quan trọng hơn họ không muốn phải đối mặt với sự thật.
Trong khi đó, cuộc nói chuyện đã thực sự tiếp diễn. Trong cuộc sống, hầu hết chúng ta rất giỏi trong hành động ngăn chặn. Anh ta xoay người sang một bên, và lục tìm thứ gì đó trong túi áo.
Lúc đó, tôi đã nói Này Ted. Bạn cũng có thể thực hiện điều này bằng cách gõ nhẹ ngón tay vào cột thích hợp. Thậm chí những người bán xe còn có một từ rất đặc biệt dùng để mô tả những vị khách hàng trả theo đúng giá ghi sẵn.
Vậy thì tại sao họ lại không đọc được suy nghĩ của Hinckley lúc đó? Nếu bạn đã xem cuộn băng ghi lại, câu trả lời sẽ rất rõ ràng, và đó là nguyên nhân có tính quyết định thứ hai về hiện tượng mờ đi trong khả năng đọc suy nghĩ: thời gian không đủ. Nhiều năm trước đây, chuyên gia tâm lý Norman R. Hầu như ngày nào cũng vậy, người chỉ huy của các lực lượng không quân Đội Đỏ đưa ra những ý tưởng khác nhau về việc anh ta sẽ tiến hành điều đó như thế nào và bằng cách nào anh ta có thể sử dụng các phương pháp kỹ thuật thông thường để cố gắng áp đảo Đội Xanh từ các hướng khác nhau.
Nhưng anh ta bắn trượt, viên đạn trúng vào một bé trai tám tuổi. Điều đó có nghĩa là nên thiết lập một hội đồng giám khảo chính thức thay vì để chỉ huy dàn nhạc toàn quyền quyết định trong các buổi biểu diễn thử. Bởi vì đơn giản là người ta không thể tìm đủ người cao ráo để đảm đương toàn bộ các vị trí.
Điều này không có nghĩa là nếu chúng ta ở những lĩnh vực không thuộc chuyên môn của mình thì phản ứng của chúng ta lúc nào cũng là nhầm lẫn. Một vài phần nào đó của kinh nghiệm dễ thay đổi, thuộc về trực giác và không thể diễn tả bằng lời nói sẽ bị cách thức thực hiện làm cho suy yếu. Vị chỉ huy tập trung toàn đại đội lại nói: Chúng ta phải bàn bạc tỉ mỉ với ban tham mưu trước khi đưa ra quyết định.
Khi hắn làm chuyển động đó, cả người tôi căng lên. Ban đầu, phản hồi từ phía những người tham gia thử nghiệm không lạc quan lắm. Phương án thứ nhất là kéo căng một sợi dây đến hết mức về phía sợi dây kia rồi buộc nó vào một đồ vật, như ghế bành chẳng hạn, sau đó đến và nắm lấy sợi dây thứ hai.