Bà anh, một người rất bảo thủ đã cố “Chữa chạy” cho anh bằng phương pháp cổ truyền là cho uống tro nhanh, điều này làm anh bị đau não và bị liệt một phần cơ thể. Sau khi học trung học ở Malay, Maznah rời khỏi làng bà đến thủ đô tham gia một khóa học về ngôn ngữ và phiên dịch tại trung tâm ngôn ngữ. “Đừng quá coi trọng những điều đã trải qua trong cuộc sống.
( Điều tệ hại nhất mọi người vẫn làm vào buổi sáng là đọc báo). Một lần nọ,khi đang điều khiển 1 buổi meeting ,người ta chuyển một mẩu tin nhắn báo rằng vợ ông đã qua đời . Cũng giống như nguyên tắc lực của đòn bẩy ,trong việc kiếm sống cũng có lực của đòn bẩy!
Khi gặp anh trên đường, lúc nào bạn cũng nghe lời chào hỏi vui vẻ của anh. Sau 7 năm bác bỏ,vào năm 1947,ý tưởng của ông đã được chấp nhận. Đừng tự trách mình nếu bạn đưa ra một quyết định sai lầm; hãy học hỏi từ nó.
“Hãy cút khỏi làng chúng ta”. "Khi bạn không thể đổi hướng gió-hãy điều chỉnh con thuyền của bạn". Một lần, ông kể với chúng tôi rằng suốt thời thơ ấu của mình, không ngày nào ông không bị mẹ nuôi cốc vào đầu (cha tôi vốn là con nuôi); vì vậy cho đến tận bây giờ, ông vẫn tin rằng ông khấm khá hơn, thông minh hơn các anh em nuôi và cả các anh chị em ruột của mình là nhờ những cái cốc đầu ấy.
Chúng ta đã tiến đến giai đoạn mà không một ai được phép mắc sai lầm và những ai mắc sai lầm đều bị trừng phạt. Khi công tước Wellington đánh bại Napoleong trong trận Waterloo, ông đã nói: “ Không phải quan lính Anh dũng cảm hơn quân lính Pháp, mà họ không chịu thua, cứ chiến đấu mãi!”. Vào một ngày định mệnh, một quyển sách đặc biệt nằm trên bàn, ngay trước mặt tôi.
Đến khi hoàn thành ,người ta hi vọng nơi này có thể đón được 1 triệu người thiền định cùng 1 lúc ! Suốt cuộc đời mình, những lí giải mới của ông về sự tiến hóa dựa trên sự chọn lọc tự nhiên đã bị chỉ trích nhiều hơn là được tán dương. Bà cũng là phó chủ tịch hội liên hiệp các nữ doanh nhân thế giới( FCEM).
Cô bé là nguồn sống của bà. Nếu bạn không thể là một con cá muskie , hãy chỉ là một con cá vược Cuộc hôn nhân của họ chẳng mấy chốc đã trở thành một sự hợp tác kinh doanh đánh đấu sự hình thành của cửa hàng sách National.
Cô vẫn tiếp tục sự nghiệp và trở thành "nữ hoàng của sân khấu Mĩ" dù không cao lắm! Tất cả những gì tôi biết là tôi đã bị một đứa con gái đánh bại một cách thảm hại trước toàn trường! Sự thất bại nhục nhã này đã làm tôi choáng váng. Dù bị ông bà và cha tôi đánh đập và la mắng, mẹ vẫn cứ nhẫn nhục và phục tùng họ.
Một cơn bão đang thét gào. Bà không sống trong sự chăm sóc của cha mẹ mà lớn lên trong tình thương của ông bà. HỌ NÓI RẰNG CON NGƯỜI KHÔNG THỂ SỐNG MÀ KHÔNG CÓ MỘT QUẢ TIM.
Chắc hẳn các bạn cũng đoán ra được tình huống lúc đó tồi tệ đến mức nào vì chúng tôi sợ cha đến nỗi không dám nói với bất cứ ai về việc cha đánh đập mình, nói gì đến việc báo cảnh sát. Một số người đã thử vận may ở các nước khác và đã thành công. Vâng, tôi xin lặp lại: đau đớn, rắc rối và đau khổ là điều không dễ chiu chút nào nhưng lại là một phần thiết yếu của cuộc sống.