Jobs đang nằm trên một tấm nệm trong căn phòng không có đò đạc của mình, ông để Murray vào và họ đã nói chuyện cho đến khi gần bình minh. Những người biết mình đang nói về cái gì không cần dùng PowerPoint. “Tôi gãi đầu gãi tai và nghĩ rằng chuyện này thật là điên rồ,” Art Levinson kể lại.
Ellison nói ông có thể đóng góp tài chính 3 tỷ đô-la: “Tôi sẽ mua lại Apple, anh sẽ có 25% cổ phiếu và ngay lập tức trở thành CEO, và chúng ta có thể khôi phục lại thời hoàng kim của nó. “Tôi đã bị vỡ mộng, và sau đó tôi bị cuốn vào cuộc chiến thù địch giữa hai ông chủ, và sau đó người đứng đầu nhóm làm phim đã sa thải tôi. Mặc dù làm việc một cách biệt lập, Jobs vẫn được mọi người biết đến vì sự xấc xược của mình.
Tuy nhiên, ông đã cho cha mình, người đã từng là một tướng quân trong quân đội, mượn cuốn băng sao bộ phim đó. Tôi không phải là người sáng tạo ra ngôn ngữ hay môn toán học mà mình đang sử dụng. Trong vòng một phút hoặc lâu hơn, ông ấy mất tập trung và hầu như rơi vào trong một trạng thái xuất thần.
Đến cuối năm 1982, sau gần hai năm, bà đưa ra cho ông tối hậu thư: tìm một người thay thế vị trí của ông ngay lập tức. Không phải tất cả đồng nghiệp đều xa lánh Jobs, ông kết bạn với Ron Wayne, một nhân viên vẽ thiết kế tại Atari. Mặc dù văn phòng đó được Jobs thuê mới và đã được thiết kế sẵn rất đẹp rồi nhưng Jobs vẫn phá toàn bộ bên trong và xây mới lại.
“Tôi thậm chí còn chưa đi hết nửa chặng đường. Apple II mới được bán tại Nga, vì thế, Jobs đến Moscow, nơi ông gặp gỡ với AI Eisenstat. Khi nghe thông tin đó, Gates cũng đồng ý.
“Cậu ta nhìn như thể vừa đi tu ở ́n Độ về,” Rock nhớ lại, “và cũng bốc mùi như thế”. Nhưng sự chuyển dịch này không êm đẹp như mong đợi. Một ngày vào tháng 2 năm 2008, bạn thân của Powell - Kathryn Smith, đang ở cùng họ tại Palo Alto, cùng đi dạo với Jobs.
Đến tháng 9 năm đó, Cook đã giảm con số đó xuống còn sáu ngày. “Một trong những vấn đề lớn trong ngành chăm sóc sức khỏe đó là thiếu những người nghiên cứu dựa trên nhóm đối tượng cụ thể hoặc những luật sư giống như những tiền vệ của mỗi đội bóng. Những nhà quản lý vừa diễu hành một cách vô thức đến vách đá, vừa hát một một ca khúc có trong bộ phim Bạch Tuyết và bảy chú lùn "Heigh-ho, Heigh-ho," với nhịp điệu buồn như đưa đám.
" Đã có lúc dường như hy vọng của Sculley rằng Jobs sẽ trở thành một “nhà hoạch địch chiến lược toàn cầu" cho công ty đã trở thành hiện thực. Chúng thật sự chẳng có tí máu nghệ sĩ nào cả. Jobs không muốn vật lộn với sự phức tạp hay thỏa hiệp.
Hầu hết tất cả mọi người đều có một bộ điều chỉnh giữa tư duy và những điều nói ra - thứ điều tiết cảm giác độc ác và những cơn bốc đồng bảo thủ. Nhưng người mua đã đến để tìm ông hai tuần sau đó và cho biết, động cơ đã bị hỏng, và Jobs đồng ý trả một nửa cho việc sửa chữa. Có một lần, trong bữa trưa, bà đã nói với Jobs rằng bà đang cố gắng để dạy cho Gabe cách đánh máy.
Những buổi sáng ở nhà của ông ở Woodside, ông đánh thức Powell dậy bằng cách bật loa hết công suất bản nhạc “She Drives Me Crazy” (Tạm dịch: Nàng làm tôi phát điên) của nhóm Fine Young Cannibal từ chiếc máy nghe nhạc của mình. Đến lúc này, một cuộc chiến mới lại bắt đầu trong thế giới thiết bị di động. Chúng tôi sẽ giáng cấp máy tính cá nhân và Mac xuống thành một thiết bị, và chuyển trung tâm số vào đám mây.